Đương nhiên, mỹ nhân trong băng quan này cũng chính là dáng vẻ của Diệp Hồng Phong... Cố Tích Cửu bỗng nhiên nhớ lại một đoạn lời nói từng nghe được, nói rằng vị Long tông chủ này vẫn luôn tìm kiếm Huyễn Hành Thảo ba ngàn năm, muốn dùng thảo dược này để đánh thức một người... Lúc ấy nàng không biết Long Tư Dạ chính là Long Tích, tự nhiên đối với tin tức này không để tâm. Hiện tại lại bỗng nhiên thông suốt! Ở hiện đại, nàng cùng Long Tích đồng quy vu tận, bởi vì nàng đã làm hỏng luôn quả tim dự phòng, khiến cho Diệp Hồng Phong đã mở lồng ngực lấy ra quả tim bệnh không còn quả tim nào tốt để thay, tương đương gián tiếp làm Diệp Hồng Phong cũng chết oan chết uổng. Nếu không có gì ngoài ý muốn, Diệp Hồng Phong cũng đã chết! Vị Long Tư Dạ Long tông chủ này một lòng muốn làm sống lại kỳ thực là Diệp Hồng Phong phải không?! Ánh mắt Cố Tích Cửu lướt qua ngọc bội lá phong huyết hồng treo bên eo Long Tư Dạ, trong lòng cười lạnh. Kiếp trước hắn vì vị hôn thê có thể mê choáng nàng lấy tim nàng, vậy kiếp này hắn đối với nàng ân cần như vậy lại là vì cái gì? Cố Tích Cửu trong đầu nhanh chóng xoay chuyển, bỗng nhiên nghĩ đến một mấu chốt quan trọng – Huyễn Hành Thảo! Chính mình ở nhà đấu giá kia đã thuấn di rời đi, những người khác không biết là chuyện gì, nhưng Long Tư Dạ nếu nghe được toàn bộ quá trình sau có thể suy đoán ra trên người nàng! Dù sao trên đời này, tân nhân thông thạo thuật thuấn di và thuật dịch dung hiện tại chỉ có một mình nàng mà thôi. Đại khái Cổ Tích Tích đã báo cáo cho hắn tất cả mọi chuyện trong nhà đấu giá, cho nên Long Tư Dạ nổi lòng nghi ngờ, biết Huyễn Hành Thảo hẳn là rơi vào tay nàng, cho nên vội vàng xuống núi đi vào Phi Tinh Quốc... Hắn sau khi trải qua một số thí nghiệm âm thầm, từ đó biết Cố Tích Cửu ở tướng quân phủ chính là Cố Tích Cửu mà hắn muốn tìm, cho nên hắn mới có thể kịp thời xuất hiện ở hoàng cung Phi Tinh Quốc, vừa gặp mặt liền muốn mang nàng đi... Hắn kỳ thực chân chính muốn mang đi không phải nàng phải không? Mà là Huyễn Hành Thảo trên người nàng! May mắn nàng biết thứ này quý giá, cất trong không gian của Thương Khung Ngọc, nếu không nói không chừng đã bị hắn tiện tay sờ đi rồi! Mấy ngày trước đây Cố Tích Cửu ngủ trưa ở tướng quân phủ, khi tỉnh dậy phát hiện trong túi trữ vật của mình hình như có dấu vết bị người lục lọi, vì bên trong đồ vật không thiếu gì nên lúc đó nàng còn tưởng mình nhớ lầm. Hiện tại xem ra, túi trữ vật của nàng e rằng thật sự bị Long Tư Dạ lén lút lục soát qua, không tìm thấy thứ hắn muốn, cho nên hắn mới muốn mang nàng đi, đi theo lộ tuyến ôn nhu... Chẳng trách Long Tích luôn lạnh lùng ít nói, khi gặp lại nàng lại nói nhiều như vậy, cũng không che giấu sự tốt với nàng, trăm phương ngàn kế muốn giải trừ phòng bị của nàng. Nàng còn tưởng rằng hắn là lòng mang áy náy nên mới đối xử ôn nhu với nàng, kiếp trước hắn còn chưa từng ôn nhu như vậy! Thì ra hắn là kẻ bụng dạ khó lường. Muốn khiến nàng cảm động dưới lại đối với hắn đào tim đào phổi mà tốt – Đáng tiếc, ha ha! Nàng đã không phải nàng của kiếp trước, nàng đối với hắn đã có trăm phần trăm phòng bị! Thứ giống như quan tài thủy tinh kia lạnh kinh người, Cố Tích Cửu cách nó ước chừng còn năm mét, liền cảm thấy cái lạnh gần như muốn chui vào cốt tủy, khiến máu người sắp đóng băng... Long Tư Dạ vận chuyển linh lực, làm quanh thân trở nên ấm áp hơn một chút, muốn nắm tay nàng đi về phía trước: "Tích Cửu, đây là thứ ta muốn nàng xem, thân thể này nàng có thích không?" Cố Tích Cửu hai chân như đóng đinh trên mặt đất, không chịu tiến lên một bước, nàng lạnh nhạt nhìn hắn: "Thân thể này... Ta thích hay không có ích lợi gì?" Long Tư Dạ mỉm cười nhìn nàng, rồi lại nhìn người trong băng quan: "Tích Cửu, thân thể này là ta dùng linh lực kết hợp với một số bí thuật tạo ra, giống hệt thân thể kiếp trước của nàng, thậm chí còn hoàn mỹ hơn. Đương nhiên, cấu tạo trường cũng hoàn toàn tương đồng, nếu nàng thích, ta sẽ nghĩ cách đưa hồn phách của nàng vào trong này, để nàng thành công sống lại trong thể xác này..."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play