Chiếc ghế trúc này chật hẹp, không tiện chữa thương.
Đế Phất Y dứt khoát lấy ra một tấm nệm giường, bế nàng đặt lên trên.
Cố Tích Cửu nhắm mắt lại, cố gắng phớt lờ hơi ấm từ cái ôm của hắn. Cái ôm này đã không thuộc về mình, nàng không cần thiết tham luyến...
Lúc này nàng tự mình ngồi cũng khó khăn, Đế Phất Y ở phía sau nàng đặt một cái đệm mềm hình chữ U, vừa vặn ôm lấy nàng.
Hắn lại tự thân trên lấy ra một cái bình thuốc, đổ ra một viên thuốc màu đỏ tươi, đưa sát vào môi nàng: “Ăn đi.”
Cố Tích Cửu khựng lại, hôm nay nàng đã ăn đủ nhiều thuốc viên rồi! Có thể coi như cơm... Thật sự là có ám ảnh với thứ này, cho nên nàng khẽ né tránh: “Không cần... Không cần uống thuốc nữa.”
“Sợ ta hạ độc giết ngươi ư?” Ngữ khí Đế Phất Y không tốt lắm, nửa đùa nửa nghiêm túc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT