“Vậy đã nghe ngóng được chủ nhân của tiểu ngân lang, Hoa Húc Nguyệt rốt cuộc là ai chưa?”
“Nghe La Chính nói, hắn và Hoa Húc Nguyệt kia cũng chỉ là bèo nước gặp nhau, nương tựa nhau một chút thôi. Quận chúa yên tâm, Hoa Húc Nguyệt nếu là kẻ làm ăn, chắc cũng chẳng phải cao nhân gì, nàng ta bỏ lại đứa bé cùng ngân lang biến mất lâu như vậy, chắc là đi tìm tình lang rồi. Nghe đứa bé giữ cửa nói, nàng ta từng đến phủ quận chúa chúng ta hỏi thăm, tìm kiếm đứa bé và ngân lang, bị đuổi đi, với bản lĩnh của nàng ta cũng chỉ là đi tìm La Chính gây rắc rối, chứ sẽ không tìm phủ quận chúa chúng ta đâu…”
“Bọn họ bất quá là tiện dân bên ngoài mà thôi, không đáng bận tâm, theo ý nô tỳ, một phân Ma Tệ cũng không nên cho hắn! Rốt cuộc không phải đồ của hắn.”
“Khó được hắn hiểu chuyện như vậy, năm vạn Ma Tệ đó bổn quận chúa coi như thưởng hắn…”
“…”
Từng câu đối thoại trong Lưu Thanh Phù vang lên, chính là những lời mà tiểu quận chúa và Diệp thị nữ đã nói trước đó, từng câu rõ ràng, không sai nửa phần.
Mọi người: “…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT