Nhớ đến tộc nhân của nàng, hắn lại không thể tránh khỏi việc nhớ đến Hoa Chi Xuân, đôi mắt hắn sâu thẳm nhìn xuống, ngón tay nắm chén rượu siết chặt đến trắng bệch... Người kia vậy mà đã già đến mức độ đó, không còn phong thái tiêu sái phóng khoáng của thiếu niên năm nào... Đáng đời! Đáng đời!
"Thành chủ, đã triệu lão nhân kia đến, hiện đang chờ bên ngoài." Bên ngoài có người đến bẩm báo.
Khóe môi Diệp Linh khẽ cong lên: "Sai hắn quét dọn tẩm cung cho bản thành chủ đi."
Tên người hầu ngẩn ra, không nhịn được nói: "Thành chủ, lão già này kiêu ngạo khó thuần, lại già lại bẩn, e rằng hắn sẽ làm dơ tẩm cung của thành chủ..."
Diệp Linh liếc mắt một cái, giọng nói lạnh đi: "Bản thành chủ hạ lệnh ngươi cũng dám vi phạm?"
Tên người hầu không dám nói thêm nữa, quay người định lui ra, giọng Diệp Linh lại truyền tới: "Bảo hắn dọn dẹp sân bên ngoài, nhổ sạch tất cả cỏ dại bên trong. Nói cho hắn biết, để lại một cọng cỏ liền phải lấy mạng hắn!"
"Vâng!" Tên người hầu lui xuống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play