Cố Tích Cửu đại khái là quá mệt mỏi, ngủ một giấc đến hừng đông.
Ngày hôm sau, nàng thức dậy, chợt mở mắt ra, còn có chút ngơ ngẩn, nhất thời không rõ mình đang ở đâu. Nàng vừa mới mơ một giấc mộng, trong mộng có chút hỗn loạn, nàng tựa hồ đang ở thượng giới trong truyền thuyết, tâm tâm niệm niệm muốn tìm một người, còn muốn hoàn thành nhiệm vụ gì đó...
Nàng ngẩng đầu xoa xoa giữa trán, tiềm thức cảm thấy đó hẳn là ký ức của mình ngày xưa, muốn nắm bắt. Nàng cố gắng suy nghĩ về giấc mộng đó, nhưng cảnh trong mơ quá mơ hồ, nàng nhất thời không nghĩ ra. Thôi vậy, Đế Phất Y đã nói với nàng rằng, việc khôi phục ký ức tốt nhất là thuận theo tự nhiên, không nên quá miễn cưỡng bản thân, nếu không sẽ tổn hại đến đầu óc nàng. Cho nên nàng dứt khoát không nghĩ nữa.
Rời giường rửa mặt xong, nàng đi gõ cửa phòng bên cạnh. Gõ hồi lâu không thấy động tĩnh, trong lòng nàng khẽ động, chẳng lẽ hắn đã ra khỏi thành rồi sao? Nhưng nếu hắn đi, cũng nên chào nàng một tiếng chứ? Nàng lại đẩy cửa, phát hiện không mở được. Nàng có chút buồn bực, cửa không khóa bên ngoài, chẳng lẽ khóa trái bên trong? Hắn vẫn còn ở trong đó nghỉ ngơi sao?
"Cố cô nương, là muốn tìm Đế công tử sao?" Vị chủ quán văn nhã kia từ cầu thang đi tới.
"Đúng vậy."
"Hắn đã ra ngoài từ khi trời còn chưa sáng. Lúc đi có để lại lời nhắn cho cô nương, bảo cô nương hai ngày này hãy chăm sóc tộc nhân thật tốt, hắn trong vòng 3 ngày nhất định sẽ trở về."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT