Thế là, rõ ràng không cần lại dán sát vào người hắn, nàng vẫn ghé lại gần, một cánh tay tự nhiên khoác lên khuỷu tay hắn: “Thứ này có phá được không? Nó sẽ cắn người, lần trước ta chọc nó một ngón tay, kết quả giống như bị lửa nóng vậy...”
Đế Phất Y vớt tay nàng lên nhìn nhìn: “Dùng ngón tay nào chọc?”
“Đây, chính là ngón này.” Cố Tích Cửu vươn ngón giữa tay trái khẽ lay động, còn có chút đắc ý: “Ta cũng sợ sương đỏ này có độc, cho nên dùng ngón tay trái chọc.”
Đế Phất Y: “... Ngón tay trái không phải ngón tay ngươi sao? Ngốc!”
Vừa nói vừa xem xét một chút, lại thấy không hồng không sưng, thế là hắn xoa xoa cho nàng.
Cố Tích Cửu chỉ cảm thấy cả lòng mình cũng gần như muốn bị hắn xoa tan chảy: “Không sao, chỉ đau một chút thôi.”
“Sương đỏ này là hỗn độn sương mù, truyền thuyết là độc khí do ác thú hỗn độn phun ra mà thành, kịch độc vô cùng. Tuyệt đối không thể dễ dàng chạm vào!” Đế Phất Y vừa nói chuyện, vừa vung ống tay áo, cuốn một thi thể hung huyễn thú bay lên, trực tiếp đánh vào phía trên sương đỏ, kết quả con hung huyễn thú đó như chạm phải axit, trực tiếp bốc ra một luồng khói trắng tan chảy thành một vũng nước mủ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play