Mỗi người trong đầu đều lướt qua một dấu hỏi như vậy.
Dấu hỏi trong đầu Cố Tích Cửu còn lớn hơn bất kỳ ai, bởi vì nàng cũng đang bực bội, nàng rõ ràng nhớ mình hơn hai trăm tuổi, cái tuổi một vạn một ngàn kia là sao chứ?!
Những nữ tử kia giờ phút này lại như được tiêm máu gà, nhao nhao lên tiếng ác ý suy đoán, có người nói là Cố Tích Cửu ỷ vào công lực cao, thi pháp lên gương, muốn cho gương che giấu tuổi thật của nàng.
Có người nói nàng thật ra chính là một vạn một ngàn tuổi hoặc cao hơn, lại còn già mà không tôn trọng, giả vờ trẻ.
Trong đó Ánh Tuyết Tiên Tử nói chuyện ác độc nhất: "Tiền bối, thật ra ngài dù có một vạn một ngàn tuổi cũng không tính quá già, cần gì phải hao tâm tốn sức che đậy như vậy đâu? À, vãn bối đã biết, nghe nói tiền bối thích Niệm Mạch Điện Hạ, sợ Niệm Mạch Điện Hạ không chấp nhận được ngài lớn tuổi hơn hắn nhiều như vậy, cho nên lo lắng che đậy đi? Giả mạo thiếu nữ hơn hai trăm tuổi..."
"Nói bậy! Nói bậy!" Trong tay áo Cố Tích Cửu đột nhiên truyền ra một giọng trẻ con.
Theo tiếng, con trai lớn từ trong tay áo nàng lăn ra, từ trong vỏ trai chui ra một cậu bé nhỏ, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng: "Chủ nhân nhà ta chính là 232 tuổi! Hàng tỷ bá tánh hạ giới có thể làm chứng cho nàng! Cái gì một vạn một ngàn tuổi? Cái gương hỏng ấy bị lú lẫn rồi, cái bà già hơn 4000 tuổi đầu óc cũng bị úng nước à?!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT