Cố Tích Cửu ngửi một cái, thỏa mãn thở dài một hơi, đã lâu không ngửi thấy mùi đồ mặn, thật hoài niệm!
Nàng mở mắt ra, nhìn thấy trước mắt mình có một cái chén được đưa tới, cái chén đó là chén sứ xương mỏng, trên chén vẽ hoa mai. Cầm chén là một bàn tay thon dài xinh đẹp, trên cổ tay còn có một chiếc vòng tay vàng kim lấp lánh vầng sáng bảy màu, theo ống tay áo viền tím đậm nhìn lên, là khuôn mặt xinh đẹp khiến trời đất biến sắc của Đế Phất Y. Trong mắt hắn hình như có ánh sáng nhạt, trông mong nhìn nàng: "Tích Cửu, ta đói bụng."
Cố Tích Cửu trong lòng mềm nhũn, nhận lấy chén của hắn, múc cho hắn một chén, còn múc thêm mấy miếng thịt cá, rồi đưa trả lại: "Ăn đi, nếm thử tay nghề của ta thế nào?"
Long Tư Dạ không nhịn được: "Điện hạ, Tích Cửu còn bị thương..." Ngươi không biết xấu hổ cùng nàng tranh ăn sao?!
Đế Phất Y không để ý đến hắn, nhấp một ngụm canh, tán thưởng: "Quả nhiên mỹ vị! Tích Cửu, ngươi quả nhiên có tay nghề tốt!"
Cú đấm của Long Tư Dạ như đánh vào đống bông, không đánh ra nửa giọt bọt nước nào, có chút nghẹn lời.
Cố Tích Cửu đưa cho hắn một chén canh cá: "Long huấn luyện viên, ngươi cũng nếm thử."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT