Cuối cùng, Sơn Cảnh Chân Nhân rốt cuộc vẫn đưa giải dược độc môn Kim Nứt Thuật cho Đế Phất Y. Một phần là vì linh dược hắn đưa quả thật rất hữu dụng, ông ta ngâm một lần thì cơn đau đã giảm đi rất nhiều.
Thứ hai, Thanh La sau khi trúng xà độc chỉ có nửa phần giải dược, tuy rằng bảo vệ được một mạng, nhưng toàn thân vẫn đau đớn khó chịu, mỗi ngày kêu la quỷ khóc sói gào, khiến cả cốc không được yên ổn. Sơn Cảnh Chân Nhân cũng bị nàng quấy rầy một đêm không ngủ ngon, lại không thể một chưởng chụp chết để nàng im miệng.
Hiện tại Đế Phất Y cầm Đào Hoa Xà Độc tới trao đổi, vừa vặn có thể phối chế ra giải dược chân chính, ít nhiều cũng khiến tai ông ta được thanh tịnh một chút.
Khi Đế Phất Y lấy được giải dược chuẩn bị rời đi, Vũ Hàng Chân Nhân không nhịn được ngăn hắn lại, hỏi một câu: "Niệm Mạch, ngươi cũng coi như là cùng Thanh La vô tư lớn lên từ nhỏ, nàng cũng là sư muội của ngươi, đối với ngươi cũng luôn luôn sùng bái, ngươi đã từng cũng rất yêu thương nàng... Lần này nếu Sơn Cảnh không trao đổi với ngươi, ngươi thật sự nhẫn tâm nhìn sư muội ngươi sống sờ sờ đau chết?"
Đế Phất Y chân khẽ dừng lại, ánh mắt dừng trên người Vũ Hàng Chân Nhân, nhàn nhạt nói: "Ngày đó Thanh La trúng độc, mệnh nguy. Kịp thời cứu nàng là yêu nữ trong miệng các ngươi. Thanh La vẫn luôn đối nàng ăn nói lỗ mãng, nàng lại không muốn cùng nàng chấp nhặt, vì tìm kiếm đào hoa xà suýt nữa bỏ cả mạng... Mạng Thanh La và Tư Thanh vốn dĩ là nàng cứu, ân cứu mạng lớn như trời, đáng lẽ phải dũng tuyền tương báo. Nhưng Thanh La đã làm gì? Chẳng những không biết báo ân, còn trước mặt người khác ác ý hãm hại ân nhân, nhục nhã ân nhân – loại nhân phẩm này thật sự khiến người ta không nói được lời nào, ta không có sư muội như vậy! Ta lúc trước đúng là đã yêu thương nàng, hiện tại ta mới biết được ta đã mù mắt! Sư muội như vậy không cứu cũng thế. Sơn Cảnh Chân Nhân nếu không lấy giải dược ra trao đổi, ta thà rằng đập nát bình xà độc này, cũng sẽ không cho Thanh La phối chế giải dược, bởi vì – nàng không xứng!"
Đế Phất Y hiếm khi nói một đoạn dài như vậy, Vũ Hàng Chân Nhân đứng ngây ra, trơ mắt nhìn Đế Phất Y bước nhanh rời đi.
Rõ ràng Đế Phất Y đang phê phán Thanh La, nhưng Vũ Hàng Chân Nhân cảm thấy mặt già của mình cũng có chút nóng ran.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play