Cố Tích Cửu không nhịn được nhìn hắn một cái, tiểu tử này gọi nàng “Tích Cửu” một cách tự nhiên đến lạ, cứ như là vẫn luôn gọi nàng như vậy.
Trời biết hắn vừa rồi còn gọi nàng “Trọng Sanh”, xem ra hắn đã nghe không ít cuộc đối thoại giữa nàng và Vân Yên Ly, biết tên thật của nàng…
“Đương nhiên là đẩy ra ngoài.” Cố Tích Cửu trực tiếp đẩy xe lăn của Vân Yên Ly đi.
Khóe môi Thần Niệm Mạch khẽ cong: “Thì ra vị công tử này chẳng những chân cẳng không tốt, ngay cả tay cũng phế rồi.”
Vân Yên Ly: “…” Hắn cũng là nhân vật thông minh tuyệt đỉnh, nói: “Tích Cửu, ta tự mình đi được.” Chiếc xe lăn này hắn quả thật có thể tự mình đẩy đi.
Cố Tích Cửu nhìn nhìn cổ tay Vân Yên Ly vẫn còn chút máu tươi đầm đìa, quả quyết nói: “Không cần!”
Lại nhìn Thần Niệm Mạch một cái, nghĩ nghĩ, nàng lấy con đào hoa xà ra, nhanh nhẹn lấy xà độc, đựng vào một cái bình nhỏ, đưa cho hắn: “Phất Y, ngươi về trước đi, độc xà này dùng băng tuyền chi thủy pha loãng gấp trăm lần, lại phụ thêm lam nguyệt thảo…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT