Từ khi hắn biến thành dáng vẻ người trưởng thành, không biết bao nhiêu nữ hài tử đã quỳ gối dưới chân hắn. Phàm là những người đã từng gặp hắn, không ai không vội vàng muốn trò chuyện với hắn, trăm phương nghìn kế để xoát tồn tại cảm trước mặt hắn. Hắn ngẫu nhiên cảm thấy hứng thú hỏi một câu, những nữ hài tử đó tựa như muốn nói một tràng dài, hận không thể đem gia phả tổ tông tám đời cũng kể hết ra.
Mà tiểu nha đầu trước mắt này vậy mà lại đặc biệt... "Tiểu cô nương..." Hắn đang định nói gì đó, bị Cố Tích Cửu trực tiếp cắt ngang: "Không cần gọi là gì tiểu cô nương hay đại cô nương, gọi ta Trọng Sinh đi."
Cố Tích Cửu vừa nghe hắn gọi 'tiểu cô nương' hay 'tiểu nha đầu' liền cảm giác nổi da gà ứa ra. Hắn gọi nàng như vậy, nàng luôn có cảm giác mình đang 'dưa chuột già quét sơn xanh giả non'.
Giờ phút này tóc nàng đã buộc xong, chính là một búi tròn. Bởi vì nàng tùy tay dùng ngón tay làm lược để chải, cho nên nhìn qua có chút loạn, còn có một lọn tóc nhỏ muốn rớt lại chưa rớt. Phất Y công tử ghét nhất người không ngăn nắp chỉnh tề, đặc biệt là một tiểu cô nương xinh đẹp như vậy lại không ngăn nắp chỉnh tề. Cho nên hắn đưa cho nàng một cây lược: "Chải lại một chút."
Cố Tích Cửu ngại phiền phức, lắc đầu: "Không chải."
Phất Y công tử một tay kéo nàng lại, ấn nàng vào ghế: "Một nữ hài tử, tóc hỗn độn thành bộ dạng gì? Bản công tử chải cho ngươi."
Cố Tích Cửu: "..." Thiếu niên này quá quy mao đi! Nàng trong lòng khẽ lay động, ẩn ẩn cảm thấy tính tình quy mao này khiến nàng quen thuộc...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play