Lại nhìn người nằm dưới thân Thần Niệm Mạch một cái, hận sắt không thành thép: "Xem quần áo ngươi cũng là một vị thần quân đi? Lại dám để một đứa trẻ cưỡi lên đầu ngươi! Đây thật đúng là nô tính không thay đổi! Ta nói cho ngươi biết, Vân gia đã sớm xong rồi! Những điện hạ của Vân gia này đã sớm không đáng giá, ngươi lại đi theo hắn như vậy chẳng có lợi gì..."
Người kia mặt đỏ lên, miệng há hốc, nhưng lại có nỗi khổ không thể nói ra. Thần Niệm Mạch lại không tức giận, má lúm đồng tiền trên khuôn mặt nhỏ càng sâu: "Hóa ra ngươi coi tiểu gia là người Vân gia... Trách không được dám kiêu ngạo như vậy. Xem ra ngươi không những mắt mù, mà ngay cả tim cũng mù."
Nguyên Thần Quân sửng sốt: "Ngươi không phải người Vân gia? Vậy ngươi là ai?"
Thần Niệm Mạch cười ngây thơ: "Ngươi đoán?"
Nguyên Thần Quân nhìn về phía Long Tư Dạ, Long Tư Dạ hơi nghiêng mặt đứng cùng Cố Tích Cửu, cũng không nói chuyện. Nguyên Thần Quân nhìn lại Thần Niệm Mạch, chợt như ý thức được điều gì, lùi về sau một bước, thần sắc trên mặt âm tình bất định.
Thần Niệm Mạch nhìn Cố Tích Cửu và Long Tư Dạ, khẽ mím môi, vẫy ngón tay về phía Nguyên Thần Quân: "Hôm nay tiểu gia không lấy thân phận ra áp ngươi, ngươi không cần biết tiểu gia là ai. Nếu ngươi có thể đánh bại tiểu gia, tiểu gia sẽ không trị tội ngươi, còn sẽ để Long Tư Dạ cùng ngươi ngắm đèn cả đêm, không ai dám quấy rầy."
Long Tư Dạ vạn không nghĩ tới mình lại bỗng nhiên "nằm không cũng trúng đạn", trở thành lợi thế của vị tiểu điện hạ này: "Điện hạ!" Thần Niệm Mạch một ngón tay dựng lên bên môi, ý bảo hắn đừng nói chuyện. Long Tư Dạ thân phận thấp hơn hắn rất nhiều, đành phải ngậm miệng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT