Vì thế, Thương Khung Ngọc im lặng, cùng nàng chờ đợi. Có lẽ là do nàng hiện tại có điều mong đợi, Thương Khung Ngọc đã cảm ứng được bên ngoài thế giới có dấu hiệu băng tuyết tan rã...
"Chủ nhân, ngài vì sao lại chấp niệm với thượng giới như vậy? Thật ra thượng giới chưa chắc đã tốt hơn thế giới của chúng ta..."
Cố Tích Cửu khẽ lắc đầu: "Không biết." Nàng quả thực có chấp niệm với thượng giới, luôn cảm thấy thượng giới có thứ mà nàng muốn tìm kiếm. Trong đầu mơ hồ văng vẳng một đoạn lời nói: "Chuyện của ta chưa chắc đã tuyệt vọng... Ta dù có vũ hóa cũng chưa chắc đã biến mất vĩnh viễn, có lẽ chỉ là đi thượng giới mà thôi..."
Nàng hơi nhắm mắt lại, đoạn lời nói này nàng không biết từ đâu xuất hiện, càng không biết người nói là ai, nhưng nàng mơ hồ cảm giác người nói ra những lời này cực kỳ quan trọng đối với nàng! Chỉ tiếc nàng đã quên mất hắn... Hẳn phải là 'hắn' chứ không phải 'nàng', Cố Tích Cửu biết mình không phải nữ đồng tính.
Mà nàng hỏi khắp những người bên cạnh, không ai biết có một người như vậy tồn tại... Mộc Phong vẫn luôn cho rằng nàng ở cấm địa quá lâu, có di chứng, đến nỗi xuất hiện ảo giác như vậy... Thật ra ngay cả bản thân nàng cũng không xác định.
Nhưng nàng hiện tại giống như người trầm cảm, tâm như tro tàn, mà cái 'người trong hư ảo' này đã làm trái tim tĩnh mịch của nàng có thêm một tia mong đợi, thêm một chút khát vọng.
Thương Khung Ngọc thường xuyên spam trong đầu nàng, trò chuyện với nàng. Cố Tích Cửu nghe được câu nào thì nghe, cũng không đáp lời. Thương Khung Ngọc lo lắng nhìn nàng, ban đầu Cố Tích Cửu tuy lạnh lùng, nhưng có sức sống, còn thường xuyên nói cười với nó, thỉnh thoảng còn thổ lộ những tâm sự nhỏ, pha trò một chút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT