Vẻ mặt hắn cực kỳ nghiêm túc, Tuyên Đế cũng có chút tin, lúc này mới hỏi Cố Tích Cửu bên cạnh: “Tích Cửu, cây trâm của ngươi thật sự có độc?”

Cố Tích Cửu liếc nhìn Hộ pháp Hoắc một cái, dường như bỗng nhiên nhớ ra điều gì: “Bệ hạ, Tích Cửu ngày thường năng lực tự bảo vệ kém cỏi, chính là trên cây trâm có thoa một chút thuốc gây ngứa để phòng bất trắc, bất quá không phải độc, chỉ khiến người ngứa một chút thôi, qua một lát là sẽ không ngứa nữa, trở lại bình thường, không có gì đáng ngại.”

Hộ pháp Hoắc nổi giận: “Cái gì gọi là ngứa một lát thôi? Bổn hộ pháp đã ngứa mấy cái ‘một lát’ rồi! Hiện tại vẫn ngứa đến xuyên tim! Ngươi rõ ràng nói dối!”

Cố Tích Cửu nhíu mày, trên dưới đánh giá hắn vài lần, đột nhiên hỏi: “Ngươi mấy ngày rồi không tắm gội?”

Hộ pháp Hoắc: “…Ngươi hỏi cái này làm gì?”

Chuyện này có liên quan gì đến việc hắn mấy ngày không tắm gội sao?

Cố Tích Cửu nhíu mày, lại trên dưới đánh giá hắn vài lần: “Hộ pháp Hoắc nửa tháng rồi không tắm gội sao?”

Sắc mặt Hộ pháp Hoắc đỏ bừng: “Cái… Cái gì?”

Giọng Cố Tích Cửu vẫn lạnh nhạt: “Thuốc trên cây trâm của ta đối với người thường cũng không gây trở ngại, quả thật ngứa một lát là dừng. Nhưng nếu người nào đó nửa tháng trở lên không tắm gội mà lỡ dính phải thuốc này, thuốc sẽ hòa lẫn với cáu bẩn trên da, dược tính lập tức tăng mạnh, sẽ ngứa cả ngày.”

Hộ pháp Hoắc: “!!!”

Các quan viên cùng thị vệ quanh long liễn nhìn Hộ pháp Hoắc bằng ánh mắt rất vi diệu ——

Người Phi Tinh Quốc vẫn rất ưa sạch sẽ, ngay cả dân chúng bình thường cũng hai ngày tắm một lần.

Còn vương công quý tộc thì một ngày tắm một lần, thậm chí có kẻ cực đoan, một ngày tắm vài lần, ra ngoài một lần về nhà là tắm một lần.

Kiểu người nửa tháng không tắm rửa này quả thực là kỳ ba!

Không ngờ vị đường đường là Hộ pháp Cửu Tinh Tông này lại lôi thôi đến vậy!

Những người này vốn dĩ coi vị hộ pháp này vô cùng cao lớn thượng, là tồn tại lấp lánh ánh vàng, hiện tại… hiện tại thần tượng sụp đổ!

Hộ pháp Hoắc quả thật có tật xấu không thích tắm rửa, nhưng ngày thường hắn mặc quần áo vẫn rất chú ý, trông cũng chỉnh tề, tự nhiên không ai phát hiện hắn lôi thôi. Hiện tại bị Cố Tích Cửu vô ý vạch trần, khiến hắn quả thực có một loại ảo giác như khỏa thân chạy trước mặt người khác!

Sắc mặt hắn đỏ bừng như quả cà chua, muốn tức giận lại không tìm thấy cớ, dù sao không phải do tiểu cô nương kia cố ý đâm hắn.

Dưới sự “tẩy rửa” của rất nhiều ánh mắt, Hộ pháp Hoắc liền nói: “Đã vậy, cáo từ!” Hắn chạy đi như bay, thoáng chốc đã không thấy bóng dáng.

Hắn thật sự không còn mặt mũi ở lại đây, chỉ có thể chịu khổ một ngày rồi tính, một ngày sau nếu còn ngứa thì tìm nha đầu nhỏ này gây phiền toái cũng không muộn.

Tuyên Đế nhìn thân ảnh Hộ pháp Hoắc biến mất, không nhịn được cười ha ha: “Tích Cửu, không ngờ ngươi còn có kỳ dược như vậy! Thú vị! Thú vị!”

Khóe môi Cố Tích Cửu cong lên: “Tích Cửu cũng chỉ vì hộ thân mà thôi.”

“Thuốc này có tên không?”

“Thuốc phòng lang.”

“Ha ha ha, thuốc phòng lang! Không tồi, không tồi! Tiểu Tích Cửu, ngươi thật là nhân tài!” Tuyên Đế mặt mày hớn hở: “Đi, theo trẫm đến Bảo Hòa Điện, trẫm phải làm khánh công yến cho ngươi.”

Bảo Hòa Điện là nơi hoàng đế Phi Tinh Quốc triệu tập các sĩ tử dự thi đình, cũng là nơi ban yến cho các đại thần.

Trong đại điện đã có hơn mười vị đại thần chờ ở đó, nhìn thấy Tuyên Đế dắt Cố Tích Cửu tiến vào, mỗi người đều ngây người ngẩn ngơ.

Hoàng đế là người chí cao vô thượng, cô độc, khi nào thấy hắn đích thân dắt tay người khác?

Ngay cả những nữ nhi của chính hắn, hắn cũng chưa từng dắt tay!

Tuyên Đế dắt tay Cố Tích Cửu đi thẳng lên bảo tọa trong đại điện. Vốn dĩ trên đài cao này chỉ có một chiếc bảo tọa, tượng trưng cho quyền uy chí cao vô thượng của hoàng đế.

Hiện tại Tuyên Đế lại cho người đặt thêm một cái bàn ở vị trí phía dưới bên cạnh bảo tọa của hắn: “Tích Cửu, ngươi ngồi ở chỗ đó.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play