“Vậy thì tốt rồi.” Nhậm Dung Tranh tự rót cho mình một ly rượu trắng, “Ông chủ Thôi, ly rượu này tôi kính anh, khi đèn chùm rơi xuống, nếu thật sự bị đập trúng thì mạng tôi đã mất rồi, anh có thể đứng ra vào lúc đó, đủ thấy sự dũng cảm và lương thiện của anh, ly rượu này tôi cạn.”
Nói xong, Nhậm Dung Tranh trực tiếp nâng ly rượu lên uống cạn một hơi, đây là một ly rượu trắng đó, thấy cô uống một hơi hết sạch, Thôi Thanh Hà cũng giật mình.
“Chị Dung Tranh của tôi đúng là nữ trung hào kiệt, văn võ song toàn đó.” Sở Nguyệt chính là fan cuồng của Nhậm Dung Tranh, đặc biệt sùng bái cô.
“Thật sao? Vậy thì hiếm thấy, hôm đó ở vũ hội cũng thật trùng hợp, tôi vốn không nên xuất hiện ở sảnh phụ, tôi muốn tìm nhà vệ sinh mà ma xui quỷ khiến lại tìm đến đó.
Rồi gặp phải cảnh tượng đó, lúc đó không nghĩ ngợi gì mà cứ thế làm, có thể cứu được cô Nhậm tôi rất vui, đưa cô đến bệnh viện, bác sĩ nói cô không sao lớn thì tôi rời đi.”
“Vậy nên ông chủ Thôi mới là người thật sự làm việc tốt không để lại danh đó, tôi thật sự quá khâm phục rồi, người như ông chủ Thôi, vừa có đầu óc kinh doanh, lại vừa có thể thấy việc nghĩa ra tay giúp đỡ, thật sự quá hiếm thấy, tôi đặc biệt khâm phục, còn em gái tôi cũng vậy, cô ấy cũng đặc biệt khâm phục anh.”
“Đúng vậy đúng vậy, em nghe nói anh từng đi du học, tiếng Anh đặc biệt tốt, gần đây em cũng đang học tiếng Anh, nhưng ngữ cảm không tốt, nghĩ có cơ hội có thể xin anh chỉ giáo.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT