Còn về việc Nhậm Nãi Diệu sẽ nói những lời như vậy, Nhậm Dung Tranh không hề bất ngờ chút nào, trước khi đến cô ấy đã chuẩn bị sẵn tâm lý rồi.
“Bố mắng con như vậy thì đừng trách con không khách sáo nhé, Bố nói con là con gái, đối với Bố không có chút hiếu đạo nào, tục ngữ có câu cha hiền con hiếu.
Bố từ nhỏ đã chẳng mấy khi để mắt đến con, lại còn dung túng mẹ kế ức hiếp con, không cho con chút tình cha nào, con dựa vào đâu mà phải hiếu thuận với Bố?
Còn nói về chồng con, lại càng phải khiến Bố thất vọng rồi, báo chí chẳng qua là phóng đại sự thật để câu khách, thu hút sự chú ý mà thôi, nếu chồng con thật sự sẽ ngồi tù mọt gông, bây giờ còn có thể không có động tĩnh gì sao?
Chuyện này sẽ không xảy ra đâu, cùng lắm thì anh ấy không làm quân nhân nữa mà thôi, anh ấy có vô số mỏ khoáng của nhà họ Sở, anh ấy còn có tiền, con có nhà máy thép và nhà máy gia công quần áo, chỉ riêng tài sản của hai vợ chồng con, thật sự là giàu có địch quốc.
Anh ấy có mấy đường lui để chọn, hoàn toàn không cần Bố phải bận tâm thay anh ấy, thay chúng con, còn ba đứa con của con, lại càng không cần Bố phải bận tâm.
Cha ruột không đáng tin, may mắn thay con có cha mẹ chồng đáng tin cậy, con còn có chị em tốt, con còn có bảo mẫu, đừng nói ba đứa trẻ, dù là ba mươi đứa, con cũng có cách chăm sóc được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT