Khi Chiến Bắc Khâm nói đến đây, vành mắt anh ướt lệ, Nhậm Dung Tranh rõ ràng nhìn thấy sự long lanh trong mắt anh, dường như sắp chảy ra bất cứ lúc nào.
Thấy nước mắt trong mắt anh, Nhậm Dung Tranh cũng lập tức quay mặt đi, trong lòng cũng cảm thấy vô cùng khó chịu, tại sao trong lòng lại có loại khó chịu này chứ?
Chiến Bắc Khâm nói đến đây không nhịn được cười tự giễu: “Tôi biết tôi nói nhiều đến mấy cũng không thể khiến em tha thứ cho tôi, tổn thương tôi gây ra cho em cũng không phải vài câu xin lỗi là có thể xoa dịu được, nhưng những gì tôi nói đều là sự thật.
Dung Tranh, tôi thật sự rất yêu em, tôi cũng không biết tôi yêu em từ khi nào, nhưng tình cảm của tôi dành cho em lúc này là thật, không một chút giả dối, tình cảm đó chỉ dành cho con người em, chứ không phải vẻ bề ngoài của em.”
Nhậm Dung Tranh vẫn không nói gì, trong lòng vô cùng khó chịu, biết rõ không nên dây dưa quá nhiều với người đàn ông này, nếu không lại bị người đàn ông này cuốn vào mất.
Một khi bị người đàn ông này cuốn vào, ngoài việc lung lay quyết định của mình ra, còn có kết quả tốt nào nữa chứ?
“Thôi được rồi, hôm nay cứ nói chuyện đến đây thôi, em không muốn nói nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT