Rồi cô lại vội nói: “Đây là bệnh viện, hay là em đưa anh đi làm một cuộc kiểm tra kỹ lưỡng, để bác sĩ xem đôi chân anh rốt cuộc còn cứu được không?”
“Không cần đâu. Giờ thì bác sĩ cô giới thiệu tôi thật sự không dám dùng. Đỡ tôi dậy rồi đẩy tôi về nhà.”
“Ồ, em biết rồi.”
Nhậm Dung Tranh cũng hoàn toàn chịu thua rồi. Nhưng cô thật sự không nhìn thấu người đàn ông này, nếu không phải giả tàn tật, tại sao anh ấy lại không chịu chữa trị chứ? Tự buông xuôi sao?
Nhưng điều này hoàn toàn khác với những gì Trương Lai Phúc nói về anh ấy. Tại sao lại như vậy?
Thôi bỏ đi, nghĩ không ra. Xem tối nay về ngủ, nằm mơ có mơ thấy không?
Sau đó cô rất hiền thê, mang theo đầy mình vết thương mà vẫn đẩy Chiến Bắc Khâm về nhà. Vừa về đến nhà cô liền nằm vật ra giường. Cơ thể của Nhậm Dung Tranh này quả nhiên quá yếu ớt rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT