“Vâng, tôi đi hỏi ngay đây.”
Lý Khôi lập tức dùng điện thoại công cộng gọi về quân khu, sau khi hỏi xong liền báo lại cho Nhậm Dung Tranh: “Chị dâu, tôi đã hỏi bên quân khu rồi, họ nói thủ trưởng không gọi điện về.”
“Không có sao? Nếu ngừng chiến thì anh ấy hẳn là có thời gian chứ?”
“Khu vực giao tranh mà, xung quanh rất khó tìm thiết bị liên lạc. Hơn nữa, đánh trận lâu như vậy, một ngày còn không biết có ngủ được một hai tiếng không. Bây giờ ngừng chiến rồi, thủ trưởng chắc chắn đã nghỉ ngơi rồi.”
“Đúng vậy, sao tôi lại quên mất chuyện này chứ? Bắc Khâm đánh trận lâu như vậy chắc chắn là mệt rồi, hôm nay anh ấy chắc chắn đã nghỉ ngơi rồi. Đúng, nhất định là như vậy.”
Cô cũng không thể nghĩ mọi chuyện theo hướng tiêu cực, tuy tự an ủi mình như vậy, nhưng trong lòng vẫn rất bất an...
Nhậm Dung Tranh coi như tạm thời tự trấn an mình. Tuy trong lòng không yên tâm, nhưng không có tin tức Chiến Bắc Khâm bị thương vong, vậy thì có thể tạm thời yên tâm một thời gian.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play