"Nước nhà hưng vong, thất phu hữu trách. Khi đất nước lâm nguy sao có thể chỉ nghĩ đến việc chạy trốn? Tôi cũng muốn đóng góp chút sức cho đất nước, nếu kẻ địch không đánh vào thì thôi, nếu thật sự có kẻ địch đánh vào tôi cũng muốn liều mạng với chúng."
"Ông chủ Chu có giác ngộ cao thật đấy."
"Đúng vậy. Giám đốc Nhậm thật sự không lên xe sao? Chỗ này cách khu nhà quân nhân xa lắm, cô lại đang mang thai ba, các vị phải đi đến tận nửa đêm mất, tôi cũng lo cho sức khỏe của cô."
"Đa tạ ông chủ Chu quan tâm, nhưng ông chủ Chu lo xa quá rồi. Vừa nãy tôi đã gọi điện cho quân khu rồi, Lý Khôi lát nữa sẽ lái xe đến đón. Chúng tôi chỉ đi bộ một lát thôi, không xa đâu."
"Thật sao? Cô xem, tôi lại quên mất. Giám đốc Nhậm không chỉ là giám đốc nhà máy mà còn là phu nhân lữ trưởng nữa. Bây giờ quân khu cũng không phải tất cả quân nhân đều ra tiền tuyến, vẫn còn một bộ phận ở lại. Đúng đúng đúng, cái đầu tôi này."
"Đa tạ ông chủ Chu, ông chủ Chu cứ đi trước đi, chúng tôi cũng đi đây." Nhậm Dung Tranh không để ý đến Chu Quý Sinh, liền bước đi.
Chu Quý Sinh không lập tức bảo tài xế khởi động xe, ánh mắt cứ dõi theo đoàn người họ rời đi. Nhậm Dung Tranh cũng có thể cảm nhận rõ ràng ánh mắt hắn ta đang dõi theo từ phía sau, thật sự khiến người ta khó chịu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT