"..." Nhậm Dung Tuyết lập tức biến sắc mặt xanh mét.
"Chị Dung Tranh đáng thương quá." Sở Nguyệt đau lòng nói một câu, rồi lại nhìn Nhậm Dung Tuyết, "Cô nghe thấy chưa? Chị Dung Tranh đã giơ cao đánh khẽ rồi, cô còn không mau xin lỗi đi, là đang đợi bị cút ra ngoài sao?"
Nhậm Dung Tuyết lúc này thật sự hận không thể tìm một cái lỗ mà chui xuống. Cô ấy cũng thật sự hối hận, tự dưng lại muốn xem thiệp mời của Nhậm Dung Tranh làm gì, kết quả là tự rước họa vào thân.
"Chuyện xin lỗi chỉ mất vài giây là xong thôi, cô cứ đứng đây mãi không mở miệng, chỉ khiến mình mất mặt lâu hơn thôi." Nhậm Dung Tranh thấy cô ấy cứ im lặng mãi, rất tốt bụng nhắc nhở.
Nhậm Dung Tuyết nghiến chặt răng, thật sự như muốn cắn ra máu, rồi cứng đầu cứng cổ, không cam lòng không tình nguyện nói một tiếng: "Nhậm Dung Tranh, xin lỗi."
Nói xong, không đợi Nhậm Dung Tranh nói gì, cô ấy liền vô cùng mất mặt bỏ chạy, chạy thẳng vào nhà vệ sinh.
Sau khi thấy cô ấy bỏ chạy, đám đông "hóng chuyện" cũng xúm lại xì xào bàn tán. Sở Nguyệt thì kéo Nhậm Dung Tranh đến ngồi xuống một chiếc ghế sofa bên cạnh, nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT