Nhậm Dung Tuyết không nói gì nữa, nhưng quyết tâm trong lòng cô lại càng mạnh mẽ hơn. Ba đứa con trong bụng Nhậm Dung Tranh nhất định không thể để cô ta sinh ra, nếu không cô ta sẽ hoàn toàn “mẹ quý nhờ con”.
Dựa vào đâu chứ? Từ nhỏ đến lớn cô đã sống tốt hơn cô ta rồi, dựa vào đâu mà sau khi kết hôn cuộc sống của hai chị em lại khác biệt một trời một vực như vậy?
Nhậm Dung Tuyết lại nhìn những món ăn Giang Lâm Hải làm, rồi nghĩ đến việc Nhậm Dung Tranh lúc này đang ăn những món do bảo mẫu nấu, trong lòng càng thêm mất cân bằng.
Nhậm Dung Tuyết nghĩ không sai, Nhậm Dung Tranh lúc này đúng là đang ăn cơm Kim A Di nấu. Sau cú ngất vì hạ đường huyết, cô còn cảm thấy như “trong họa có phúc”, lúc này ăn uống khá ngon miệng.
Thấy cô ăn ngon lành như vậy, Chiến Bắc Khâm cũng vui vẻ. Thấy món cô thường gắp, Chiến Bắc Khâm liền vội vàng gắp một miếng đặt vào bát cô.
Nào ngờ Nhậm Dung Tranh lập tức gắp ra rồi đặt lại vào bát anh, nói: “Tôi không muốn ăn món anh gắp, anh tự ăn phần của mình đi.”
Chiến Bắc Khâm hít một hơi lạnh. Người phụ nữ này khi giở tính khí ra thì thật sự mềm không ăn, cứng không chịu, dầu muối không thấm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT