"Đúng vậy, nếu thật sự bị chúng ta tóm được, chúng ta sẽ cho tất cả mọi người biết, Nguyễn Linh Linh chính là một con hồ ly tinh không biết xấu hổ chen chân vào hôn nhân của người khác. Xem bố con muốn danh tiếng của mình hay muốn cô ta?"
"Đúng, cứ làm thế đi." Nhậm Dung Tuyết nói xong lại xoa xoa bụng mình, "Mẹ ơi, con chưa ăn cơm, đói quá, mẹ kiếm gì cho con ăn đi."
"Giờ này mà con vẫn chưa ăn cơm sao?"
Kiếm đồ ăn ư? Nghe đến đây, Lưu Lan Anh cũng thấy đau đầu.
"Để tôi đi xem nhà ăn của nhà máy còn đồ ăn không? Chuyển vào ký túc xá công nhân này, không còn bảo mẫu, không còn đầu bếp nữa, sau này đều phải ăn cơm tập thể của nhà máy, không biết có nuốt nổi không nữa."
Lưu Lan Anh thật sự đủ kiểu chê bai, vừa lẩm bẩm vừa đi ra ngoài. Còn lại một mình Nhậm Dung Tuyết nhìn quanh đây, dù sao đây cũng chỉ là ký túc xá, còn không bằng căn nhà nhỏ đang ở trong khu nhà quân nhân, ít nhất còn có một sân riêng, ký túc xá này chỉ là một khu nhà tập thể.
"Cuộc sống quái quỷ gì thế này? Sao lại từ cuộc sống tiểu thư mà sa sút đến mức này chứ?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play