Sau này tôi đi lính, dù quân hàm của tôi không cao, nhưng dù sao cũng là một quân nhân, muốn tìm người phụ nữ như thế nào mà không tìm được? Nhưng nghĩ đến hôn ước của hai nhà chúng ta, vẫn cưới em về.
Em theo quân đội nhiều năm như vậy rồi, ai nuôi em chứ? Tôi cung cấp chỗ ở, đồ ăn, thức uống cho em, nếu không phải em gả cho tôi, em có thể có cuộc sống tốt như vậy sao?
Bây giờ đi theo Nhậm Dung Tranh, cảm thấy em có thể kiếm tiền bằng tay nghề của mình, khinh thường tôi rồi phải không? Vậy mà còn muốn ly hôn với tôi, tôi thấy lương tâm em bị chó ăn mất rồi. Ly hôn với tôi, Vương Ngọc Hà, em không sợ bị trời đánh sao? Không sợ sau này em ra ngoài bị người ta chọc gãy xương sống sao? Cái đồ đàn bà vô lương tâm!”
Nghe đến đây, Vương Ngọc Hà hít vào một hơi khí lạnh, ngược lại cảm thấy mình muốn ly hôn là đúng.
“Tôi ở với anh bao nhiêu năm nay, anh cung cấp ăn uống cho tôi, tôi cũng ở nhà chịu khó chịu khổ không oán thán. Sinh ra Xuân Lâm, một mình nuôi lớn thằng bé, khi tôi ở cữ, anh, người nhà anh có từng chăm sóc tôi một ngày nào không?
Mãi mới nuôi lớn được Xuân Lâm, có được cơ hội này, tôi chỉ muốn kiếm chút tiền anh cũng không cho, còn đánh đấm tôi. Nếu tôi chưa được đưa đến bệnh viện, tôi thật sự đã chết ở nhà rồi.”
“Chuyện này tôi không phải đã xin lỗi rồi sao? Tôi cũng đã đảm bảo với em rồi, chuyện như vậy sẽ không xảy ra nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play