"Tôi nói có ích gì không? Ý kiến các người đưa ra cái nào có tác dụng? Hai người họ không muốn làm thì vĩnh viễn có lý do, muốn làm thì cũng có cớ, ai biết riêng tư đã bàn bạc gì? Nói thì hay lắm, điểm mọi người chia, đến lúc làm xong ba bàn, có điểm rồi, người chia được nhiều nhất cũng là hai người họ, nếu không có điểm, còn phải cùng nhau bị trừ điểm!" Cố Dương Huy cười lạnh một tiếng.
"Haha, lúc chúng tôi thảo luận, cậu chẳng hề đưa ra một ý kiến phản đối nào, cậu nói cậu có đưa ra cũng vô ích? Cậu lại không nói gì, làm sao tôi biết cậu nghĩ gì?" Béo giữ nguyên nụ cười trên mặt nhìn Cố Dương Huy, "Hơn nữa trong quy tắc tính điểm cũng đã nói rồi, việc phân chia điểm cần nhận được sự đồng ý nhất trí của tất cả mọi người, nếu có ý kiến khác về việc phân chia điểm, hoàn toàn có thể đi báo cáo với ban tổ chức, vả lại tôi vẫn luôn nhấn mạnh rằng tất cả các vị trí đều quan trọng như nhau, chỉ cần phần mình phụ trách không xảy ra vấn đề là có thể có điểm, tôi đã nói muốn cộng thêm nhiều điểm cho bản thân và phó đội trưởng sao?"
"Cậu thì chưa nói, nhưng chưa chắc cậu đã không nghĩ như vậy." Cố Dương Huy không trả lời được, dứt khoát trở mặt vô lại.
Triệu Hiểu Tịnh nhìn thoáng qua thời gian, cau mày nhìn quanh một lượt.
Một bàn người biểu cảm khác nhau, có người sốt ruột, có người suy tư sâu sắc, còn có người rõ ràng lo lắng.
Cãi nhau thế này cũng không phải cách.
Triệu Hiểu Tịnh đứng dậy, "Mọi người, thời gian không còn sớm nữa, nói rõ ràng sớm cũng là chuyện tốt, đã có ý kiến khác nhau, vậy thì nhân cơ hội này bày tỏ thái độ đi. Có thể cầu đồng tồn dị là tốt nhất, thật sự không được, chúng ta cũng có thể chia nhóm lại trong đội, nếu không cứ thế này lãng phí thời gian cũng không có ý nghĩa gì."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT