Bấy nhiêu năm nay mỗi lần đến một căng tin, hắn đều làm bếp trưởng, chưa từng cảm thấy mình làm không tốt, cũng luôn có người tâng bốc gọi hắn là bếp trưởng. Lâu dần, hắn luôn có cảm giác kiêu ngạo, gặp phó bếp mới làm cùng cũng luôn quen thói gây khó dễ và khoe khoang, người khác cũng luôn tươi cười chiều lòng, hắn liền thật sự cảm thấy mình là một nhân vật.
Nhưng hôm nay, hắn cảm thấy mình bị một cô gái trẻ nhìn có vẻ mới ra xã hội làm lu mờ, trong lòng trăm vị lẫn lộn, thậm chí bắt đầu nghi ngờ bản thân.
Tôn Đức Hải bưng bát đi sang một bên, nhìn chằm chằm vào phần cua giả chiên còn lại ngẩn người.
Triệu Hiểu Tịnh chiên xong phần cua giả chiên còn lại xong, liền đi đến bên cạnh Tôn Đức Hải.
“Đầu bếp Tôn.”
“Ừ? À, Tiểu Triệu, ngươi bận xong rồi à?” Tôn Đức Hải hoàn hồn.
“Bận xong rồi ạ. Kể cho ngài nghe món cua giả chiên này ta có phải hơi múa rìu qua mắt thợ không ạ?” Triệu Hiểu Tịnh ngượng ngùng sờ mặt hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play