“Cảm ơn chị Mao, chị Mao, cái này chưa uống, không thành kính ý.” Béo cầm thẳng chai nước ngọt chưa mở của mình và Văn Tâm Viễn lên, đặt trước mặt Mao Đình Tú và họ.
Văn Tâm Viễn vừa cười theo, vừa dùng mắt lườm Béo một cái thật sắc.
Vài người đang ăn, điện thoại đồng thời báo tin nhắn đến.
“VCR? Ta đi đâu mà làm VCR bây giờ mới nói!” Văn Tâm Viễn nhìn điện thoại nhíu chặt mày.
Tin nhắn điện thoại là thông báo của Bạch Đào, yêu cầu thí sinh tiến cấp bổ sung thông tin chi tiết về thành tích cá nhân và kinh nghiệm làm việc, nếu có VCR thì tốt nhất mỗi người chuẩn bị thêm một đoạn VCR lúc mình làm việc.
“Lúc cửa hàng các ngươi quảng cáo không phải có quay rồi sao, ngươi và Triệu Đạc khoa trương như vậy, chỉ là một video xào rau thôi mà, không lấy ra được à?” Mao Đình Tú bình tĩnh gập điện thoại lại.
“Ể?” Văn Tâm Viễn ngẩn ra, lập tức như thấy ánh sáng, “Cũng phải, bây giờ ta sẽ bảo bố ta giúp ta xin một bản!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play