“Có lẽ ta nêm thêm gia vị, nước trong ớt băm ta chắt ra không dùng, lại thêm chút ớt rừng, tỏi gừng băm, ớt hiểm gì đó. Ồ, còn cho thêm chút mỡ heo và hoa tiêu nữa, không thì vị mặn bản thân quá nặng, xào trực tiếp không ngon.”
“Ta xào cũng không cho ít mấy thứ này, nhưng mùi thơm không đậm như ngươi?” Vân Vĩnh Nguyên chống cằm, vẫn khó hiểu nhìn chằm chằm vào chảo.
“Vậy thì là do lửa thôi, không có gì khác cả.” Triệu Hiểu Tịnh nghe Vân Vĩnh Nguyên nói vậy, cũng nhìn vào chảo một cái.
Ớt băm được ninh nhỏ lửa, lượng nước đang dần bay hơi, nhìn thấy lớp sốt trên bề mặt càng lúc càng đặc lại, lượng nước cũng càng ngày càng ít đi, đang từ từ tiến gần đến điểm tới hạn.
Chính là bây giờ.
Triệu Hiểu Tịnh vung muỗng, cho một ít đường, một ít bột ngọt vào, rồi từ từ khuấy đều theo chiều kim đồng hồ.
“Việc nêm nếm này không cần quá phức tạp, tác dụng chủ yếu là tăng thêm mùi thơm.” Triệu Hiểu Tịnh thấy Vạn Vũ Duyệt cũng vây lại, theo thói quen giải thích.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT