“Ồ, dai ngon quá!” Mọi người vẫn đang bận thêm topping, Vạn Vũ Duyệt đã nhanh chóng thêm hai muỗng Ada và đậu đỏ mật ong vào ăn rồi. “Món mì hôm đó làm cũng có cảm giác này à? Sao hôm nay không làm mì?”
“Hôm đó cảm giác chắc kém hơn cái này một chút, thiếu nguyên liệu, coi như là bản thay thế bình dân thôi.” Triệu Hiểu Tịnh múc xoài và Tây Mễ Lộ vào bát đá của mình, “Mì chỉ trông đẹp mắt và mới lạ thôi, làm thật thì tốn nguyên liệu, cũng tốn thời gian.”
“Biết ngươi giỏi rồi, nhưng tay nghề này vẫn vượt quá dự kiến của ta... Hôm thi đấu đã rất ngon rồi, không ngờ cho đủ thời gian và nguyên liệu lại còn có thể tiến bộ nhiều đến thế...” Đại Tráng nhìn chằm chằm vào bát chè trong tay lẩm bẩm.
“Đúng vậy, tay nghề này đúng là không có giới hạn! Thật mong chờ xem ngươi có thể đi được bao xa, ta cứ tưởng đá bào sữa đã là đỉnh rồi, hóa ra chỉ là đỉnh của ta thôi.” Quách Cao Ngang cũng lắc đầu cảm thán.
“Trước đây biết Sư muội từng bán chè ở quán vỉa hè đã tò mò không biết có thể làm đến mức nào, hôm nay cuối cùng cũng được ăn rồi, thật không ngờ làm món mặn xuất sắc như vậy, làm Bạch Án cũng xuất sắc!”
“Thôi được rồi các ngươi, khen nữa nàng bay lên trời mất!” Mọi người khen không ngớt lời, Triệu Hiểu Tịnh đứng một bên cười không ngậm được miệng, Vạn Vũ Duyệt thấy vậy liền bĩu môi ngắt lời, “Nói chuyện gì mới mẻ đi, kể chuyện hôm đó ngươi đi làm giám khảo đi!”
Nghe nói vậy, Triệu Hiểu Tịnh càng vui hơn, hóa ra vẫn chờ ở đây.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play