“Rồi đến oản khiếm của ngươi, có thể cho rượu nấu ăn, tiêu xay cũng không sai, nhưng thiếu đường quan trọng nhất, cho chút đường đi.” Cổ Sơn Phong cầm oản khiếm Triệu Hiểu Tịnh đã pha chế xong lên, dùng muỗng múc nửa muỗng đường cho vào.
“Món Tứ Xuyên nổi tiếng với vị cay, nhưng phần lớn không thể thiếu đường, đường là bảng pha màu, cũng là chất dung hòa, đây là mấu chốt của thơm mà không cay, cho đường vào, phần cay nồng, tê đó trở nên dịu đi, mùi vị kích thích được mài giũa, như vậy tê cay và tươi thơm mới có thể đồng thời xảy ra.”
Ba cái đầu nghe chăm chú, cùng nhau gật đầu.
Cổ Sơn Phong nói xong một tràng, đặt oản khiếm lại chỗ cũ, giơ tay ra hiệu Triệu Hiểu Tịnh bắt đầu, lại nhường vị trí đứng sang một bên.
Triệu Hiểu Tịnh bật bếp, làm theo các bước Cổ Sơn Phong vừa nói, đặt chảo lên bếp đổ dầu, cho quận hoa, gừng tỏi, xào bạo hơn mười giây sau, lập tức cho hoàng hầu vào, sau đó là phụ liệu, oản khiếm, lửa lớn xào nhanh, lại qua năm sáu giây, món ăn ra lò.
Cổ Sơn Phong trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc, miệng không nói gì cả, chỉ không nhanh không chậm rút đũa ra.
Bốn người lần lượt nếm thử, biểu cảm trên mặt khác nhau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play