Còn có sữa, bánh quy, gói quà Vượng Vượng, nước cam, bánh quy bơ... do họ hàng tặng cũng có, và cái túi nén chân không quá đáng nhất, bên trong vậy mà đựng mấy cái chăn.
???
"Ngươi đây là làm gì, ngươi sẽ không dọn nhà trống trơn đi chứ? Ta cần chăn làm gì chứ? Những thứ này của ngươi chúng ta đều mua được, đâu phải đi chạy nạn!" Tô Vũ Thần kinh ngạc.
"Chăn lấy cho tiểu Tịnh! Chỉ lo cho chính ngươi!" Mẹ Tô một cái tát vỗ vào lưng Tô Vũ Thần, "Chăn mua làm sao ấm bằng chăn bông chúng ta tự làm? Ôi chao bảo ngươi mang thì ngươi mang đi, đâu ra lắm chuyện thế? Cái này có xe, đâu phải bắt ngươi cõng!"
Lúc đi, Tô Vũ Thần lại bị Mẹ Tô dùng giọng oang oang mắng một trận, chuyến về nhà viên mãn.
Lúc về đi đường cao tốc, cũng không cần dừng lại ở Dương Thành nữa, vừa đúng chín rưỡi, hai người đã tới Giang Thành.
Một xe đồ đạc lỉnh kỉnh, hai người chuyển chăn, đồ ăn vặt... tới nhà thuê, lại dọn dẹp sắp xếp một chút, rồi đi tới quán.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT