Cho nên sáng nay vừa hay gặp được, nàng lập tức mua hết một lần, kết quả quả thực đã qua cái làng này không còn cái quán này nữa, tìm khắp chợ rau cũng không tìm thấy cùng một giống, nàng còn hối hận vì đã không giữ lại số điện thoại của Bà lão.
“Lần sau mình đi chợ cũng để ý một chút, có mình sẽ mua về!
Mẹ mình cũng trồng riêng một mảnh loại củ cải vỏ đỏ này, mỗi năm mùa đông sau khi có sương muối, vị của loại củ cải này thực sự thơm hơn cả thịt.
Ê? Vịt!” Tô Vũ Thần đang sắp xếp rau, đột nhiên phát hiện một con vịt lớn trong túi, nhanh chóng ngẩng đầu ánh mắt sáng rực.
“Phốc. Cậu tám đời chưa ăn vịt à?” Triệu Hiểu Tịnh dở khóc dở cười vỗ vai Tô Vũ Thần một cái.
“Mấy ngày nay gió lớn nắng cũng lớn, trời hanh khô tay đều bắt đầu bong da rồi, vừa hay có củ cải, trưa hầm một nồi Canh vịt già củ cải trắng cho mọi người bồi bổ.”
“Được! Mình gọt vỏ cho cậu!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT