Lý Đông Lai thấy Triệu Hiểu Tịnh nói giúp mình, khá ngại ngùng.
“Cũng không có gì đâu, không có ngươi ta ở chỗ khác cũng không bán được loại xiên que chiên mang về còn phải tự chế biến lại. Huống hồ ta hạn chế điều kiện nhiều, vừa phải chiên lại vừa phải lấy hàng đúng giờ, rẻ hơn một chút là đương nhiên.”
“Quách đồng học, ngươi cũng không làm sai gì cả, không ai quy định trong nhóm không được kéo người không quen biết vào, ngươi ủng hộ việc làm ăn của ta, kéo người vào là sự khẳng định đối với ta, người chửi bới cũng không phải ngươi, ngươi không cần phải chịu trách nhiệm cho hành vi của người khác.”
Triệu Hiểu Tịnh nói chuyện thấu tình đạt lý, khiến hai người đã nghĩ lời xin lỗi suốt cả đường đi nhất thời có chút nghẹn lời.
“Chuyện xảy ra hôm nay cũng là một lời cảnh tỉnh, bây giờ số người trong nhóm ngày càng nhiều, khách hàng mới cũng chiếm gần 30% rồi, cứ thế này đúng là không phải kế sách lâu dài.” Triệu Hiểu Tịnh vén lại mái tóc rối, mỉm cười nhìn hai người, “Công việc hiện tại của ta cũng sắp hết hạn rồi, sau khi hết hạn ta cũng sẽ quy hoạch lại quầy hàng này, sẽ không dùng mô hình như bây giờ nữa.”
Mặc dù nói lần bán hàng rong này là ngoài ý muốn, nhưng dù sao cũng là nàng mở cửa làm ăn kiếm tiền, cho dù là khách hàng cũ cũng không có nghĩa vụ phải chấp nhận một loạt điều kiện hạn chế của nàng, mọi người có ý kiến là bình thường.
Hơn nữa mô hình kinh doanh như thế này phát triển có giới hạn, muốn làm ăn lớn mạnh, vẫn phải hướng đến tất cả mọi người, không thể chỉ hướng đến nhóm khách hàng cũ rộng lượng này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT