Văn Tấn nhìn bàn thức ăn tinh xảo, lại nhìn bố mẹ mình, lập tức nhíu mày lại, nhìn chằm chằm hành động của hai ông bà già.
Văn Ngọc Lan thấy vậy gắp một miếng sườn chiên tỏi thơm bỏ vào bát Văn Tấn, "Ăn cơm!"
Văn Tấn bị Văn Ngọc Lan lườm một cái ánh mắt ngầm cảnh cáo, lúc này mới thở dài cầm đũa lên.
Vừa ăn một miếng lông mày đã vô thức giãn ra.
Miếng sườn này lớp vỏ ngoài đặc biệt giòn rụm, hương thơm ngào ngạt, vị tỏi cũng đậm đà, ăn vào thấy khô thơm, nhưng kết cấu một chút cũng không bị bã, vừa nếm đã biết là đồ tươi ngon! Miếng này còn có chút sụn giòn, nhai nghe sần sật, cực kỳ sảng khoái.
Văn Tấn ăn xong một miếng lại gắp thêm một miếng.
Vừa ăn vừa nhìn Triệu Hiểu Tịnh bên cạnh. "Cô bé, ngươi là bạn học của Vân Vân à? Tay nghề của ngươi không tồi đấy! Được gia đình mở tiệm hun đúc nên à?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT