“Đứa nhóc chết tiệt, chỉ biết ăn! Chẳng biết khách sáo gì cả! Tịnh Tịnh đừng để ý đến cháu, ăn chút trái cây đi.” Phạm Quế Anh giả vờ tức giận, vừa cười vừa mắng cháu hai câu, lại bưng đĩa nho đặt trước mặt Triệu Hiểu Tịnh.
“Đồ Tịnh Tịnh làm ngon mà! Khách sáo làm gì, làm người phải thành thật, bà nội chẳng phải cũng ăn ngon lắm sao.” Vân Vân nháy mắt nháy mày, Phạm Quế Anh tức làm bộ đánh cháu mấy cái.
“Ai giống ngươi! Con khỉ con nghịch ngợm!”
“Bà nội, lần này cháu làm món mới, chưa làm cho bà ăn bao giờ, bà không muốn ăn ạ? Vậy cháu mang về nhé?” Triệu Hiểu Tịnh bị không khí tinh nghịch của cả nhà lây nhiễm, cũng đùa với Phạm Quế Anh.
“Ấy! Thế không được! Ngươi mang bà nội ngươi về đi, đồ để lại!” Văn Chí Nghĩa ở một bên làm bộ sốt ruột, bốn người trong phòng cười vang.
Đang trò chuyện, Ngưu thẩm rất tinh ý bưng hai nồi nước đường nhỏ Triệu Hiểu Tịnh làm đến, đặt dưới điều hòa, lại lấy mấy cái thìa và bát nhỏ.
Nhìn nồi nước đường bốc hơi lạnh nhè nhẹ, mấy người trong nhà bắt đầu ngóng trông, vừa trò chuyện vừa đợi Văn Tấn và Văn Ngọc Lan.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT