Các ngón tay của Giang Tuyết siết chặt đến mức trắng bệch, nhưng nét mặt lại chẳng hề để lộ điều gì. Bà hít một hơi thật sâu rồi chậm rãi thở ra.
"Con đi đi, nhớ tối về ăn cơm đấy."
Giang Thời khựng lại một chút: “Vâng ạ."
Nói xong, cậu liếc nhìn Giang Tuyết, trong lòng cứ cảm thấy có gì đó là lạ, nhưng Giang Tuyết lại né tránh ánh mắt của cậu.
Không biết có phải là ảo giác của Giang Thời hay không, nhưng cậu cảm thấy đôi mắt vốn luôn tinh anh của Giang Tuyết lại ánh lên một nỗi mệt mỏi vô cùng sâu sắc, tựa như có điều gì đó đã đánh gục người phụ nữ trung niên kiên cường này.
Thế nhưng, còn chưa kịp để cậu nghĩ kỹ thì Giang Tuyết đã lướt qua người cậu.
Giang Thời đứng tại chỗ hai giây rồi cũng cầm tập đề thi rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT