Dương Lệ lôi một xấp giấy ra khỏi túi, nhanh chóng tìm được một tờ rồi xem lướt qua, cau mày khẽ nói: “Không đúng… trong này đâu có ghi là nhà 301 còn người sống.”
Trong tay cô là bản sao chép từ chỗ quản lý tòa nhà, trích từ “Bảng đăng ký nhu cầu hàng ngày của cư dân”. Trên đó ghi rất rõ mỗi hộ có bao nhiêu người ở, có yêu cầu đặc biệt gì hay không.
Theo ghi chép, phòng 301 chỉ có một cái tên — Mã Hiểu Lệ, bên cạnh còn bị đánh dấu là “Đã chết ngày 25 tháng 7”, hoàn toàn không có thêm bất kỳ ai khác.
Thanh niên ghé mắt nhìn qua, nhíu mày rồi quay sang hỏi vọng vào cánh cửa sắt đóng kín: “Bọn anh đến phát đồ tiếp tế đây, em gái, em ở nhà một mình à? có thể mở cửa cho bọn anh đưa đồ vào được không?”
“Không được đâu.” Giọng cô bé vang lên: “Chị em đã dặn rồi, khi người lớn không có nhà thì không được mở cửa cho người lạ.”
Mọi người liếc mắt nhìn nhau, Lý Chương ra hiệu bằng tay, ý bảo “phá cửa xông vào”.
Đúng lúc đó, cô gái lanh lẹ dứt khoát bước lên một bước, nói: “Vậy thế này đi, bọn chị cũng đang vội, có gì bọn chị sẽ để đồ ngoài cửa. Đợi bọn chị đi rồi thì em ra lấy nhé.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play