Tiêu Sí lặng lẽ cúi đầu, hắn chỉ có thể thầm tiếc nuối trong lòng, sao Minh Châu lại quen biết mấy tên ma tu đó chứ?
Sắc mặt của Ô Tu bị các trưởng lão của các tông môn khác nhìn thấy, cũng hiểu rằng hắn đã nói ra những lời như vậy rồi, nếu họ còn không rời đi, đó là thật sự đắc tội với Thanh Tiêu Tông rồi.
Các trưởng lão của Trì Kiếm Tông và Diệu Âm Cốc là những người thức thời nhất, nhanh chóng chắp tay với Ô Tu, dẫn đệ tử nhà mình rời đi.
Còn vài trưởng lão của Thú Vương Tông vẫn muốn xem náo nhiệt thêm một lát, sau đó Triệu Trấn bị Tạ Lưu Âm nhìn chằm chằm.
“Thế nào, Triệu trưởng lão có tìm thấy cái gọi là chí bảo trong túi trữ vật của ta không?” Tạ Lưu Âm tiến lên hai bước, đứng trước mặt Triệu Trấn.
Triệu Trấn bĩu môi, ném túi trữ vật trong tay đi: “Tính ngươi may mắn.”
“Trưởng lão nói chuyện cần cẩn thận, ta rốt cuộc là may mắn hay hoàn toàn vô tội, ngài hẳn là rõ lắm. Đúng rồi, lời hẹn trước của chúng ta trưởng lão đừng quên nhé, không quá nửa tháng, ta sẽ đến Thính Thiên Hạ mua tin tức, đến lúc đó trưởng lão phải nhớ đến trả tiền cho ta đấy.” Tạ Lưu Âm cười tủm tỉm nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT