“Tích Tích, Tích Tích, tất cả đều là hiểu lầm!” Bà ta vội vàng chạy tới, kéo lấy cánh tay Tống Tích Tích, “Là mẫu thân hiểu lầm con, mẫu thân cho rằng con có lòng ngăn cản Bắc Vọng và Dịch Phưởng thành thân, cho nên mới đối với con như vậy, đố kỵ bỏ rơi con.”
Tống Tích Tích rụt tay lại, đứng cách xa bà ta. “Nếu đã là hiểu lầm thì nói rõ ràng là tốt rồi.”
Nàng quay sang Ngô đại thái giám, “Ngô công công, ta không giữ ngài lại uống trà. Vài ngày nữa ngài rảnh, đến Trấn quốc công phủ đi, để ngài nếm thử tay nghề của Bảo Châu.”
“Tốt!” Ngô đại thái giám nhìn nàng, giải thích, “Bệ hạ hạ chỉ cho phép các ngươi ly hôn đã lâu, là vì người muốn trước phái người của Công bộ đến Trấn Bắc Hầu phủ sửa sang lại một chút. Công bộ đã ngày đêm đẩy nhanh tiến độ, cuối cùng đã hoàn thành. Cô nương tùy thời có thể trở về rồi.”
Đáy mắt Tống Tích Tích phiếm hồng, nghẹn ngào nói: “Cảm ơn long ân của bệ hạ!”
“Mọi chuyện đã qua, sau này sẽ tốt đẹp hơn. Thái hậu còn nói, ngài đã lâu không đến vấn an người, người rất nhớ ngài. Khi nào ngài rảnh thì vào cung một chuyến.”
Ngô đại thái giám nói xong, liền dẫn cấm quân rời đi, không nói thêm lời nào với người nhà họ Chiến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT