Nhị Lão phu nhân nói: “Chiến công của ngươi không phải là để cầu hôn Dịch Phưởng sao? Đã hai người tình đầu ý hợp, cần gì phải câu nệ tiền sính lễ? Đi nói chuyện với nàng ta, muốn ít đi một chút.”
Lão phu nhân ho khan một tiếng rồi nói: “Dù sao cũng là bệ hạ gả, không thể kiêu ngạo như vậy. Số tiền này nhà chúng ta không phải không lấy ra được.”
Bà nhìn Tống Tích Tích, mỉm cười gọi nàng lại: “Tích Tích, số tiền này con tạm thời lấy ra trước, chờ chúng ta có dư dả sẽ bù lại cho con, được không?”
Chiến Thiếu Hoan bật cười, “Mẫu thân, người một nhà nói gì mà bù lại chứ? Chắc hẳn tẩu tẩu là người rộng rãi, hào phóng. Số tiền một vạn lượng này đối với nàng ta chẳng qua là chín trâu mất sợi lông, chắc chắn nàng ta sẽ không tiếc mà bỏ ra.”
“Thiếu Hoan, không được nói với tẩu tẩu như vậy. Nàng ta đã bỏ ra rất nhiều cho Tương Quân phủ chúng ta trong năm nay, các con đều phải nhớ ơn nàng ta.” Lão phu nhân giả vờ giận dữ trách mắng con gái, nhưng luôn miệng nhắc mọi người nhớ ơn Tống Tích Tích.
Nói xong, bà nhìn Tống Tích Tích, “Tốt, vậy quyết định như vậy. Tích Tích, mẫu thân biết là con ấm ức, nhưng chờ Dịch Phưởng vào cửa, con hãy lập quy củ cho nàng ta, để nàng ta biết con mới là chính thất phu nhân.”
Mọi người nhìn về phía Tống Tích Tích, ngay cả Chiến Bắc Vọng cũng nhìn sang. Hôm qua bị Tống Tích Tích tát, hắn vẫn còn hơi khó chịu, nên mất hết mặt mũi hỏi nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play