"Làm phiền?" Tiêu Lan Uyên thưởng thức từ này, trong lòng có chút không thoải mái. Vương phủ của Tuyển Vương, không phải là nhà của nàng sao?
"Kỳ thực, hôn sự của ngươi và ta tuy mục đích không được thuần túy, nhưng là với ta bây giờ đã là phu thê, cho nên tạm thời Vương phủ cũng là nhà ngươi." Lời này nói ra, Tiêu Lan Uyên chính mình cũng có chút không được tự nhiên.
Phó Chiêu Ninh nhìn hắn, "tạm thời?" Hắn vốn là không muốn nói từ tạm thời, nhưng là lại cảm thấy không nói như vậy có chút quá mất mặt, cho nên lời nói đến bên miệng mới thêm từ này vào. Bây giờ bị Phó Chiêu Ninh nói ra, hắn lại cảm thấy có chút hối hận.
Phó Chiêu Ninh bật cười.
"Ta không có thói quen xem một nơi xa lạ là nhà tạm thời, nhà là nơi mà lòng người gắn bó sâu nặng nhất." Nàng đối với Tuyển Vương phủ còn chưa có sự gắn bó. Còn chưa biết nếu Phó Lâm thị trở về, tình hình giữa nàng và Tiêu Lan Uyên sẽ ra sao.
Tiêu Lan Uyên mím chặt môi. Hắn nhất thời cũng không biết nên nói gì.
"Tốt, mặt nạ có thể tháo xuống rồi, vết sẹo của ngươi lần trước nhìn có chút chuyển biến xấu, mặt nạ không cần đeo quá lâu." Phó Chiêu Ninh đưa tay tháo mặt nạ của hắn. Ngón tay nàng chạm vào môi hắn. Hai người đều dừng lại. Bầu không khí nhất thời có chút quái lạ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT