Trước kia Đông Kình từng phái ra một đội thợ thủ công đến Đại Hách và Chiêu Quốc truyền thụ nửa năm, vậy mà chỉ trong nửa năm đã dạy ra không ít thợ khéo giỏi hơn. Hiện tại những người đó ở Đại Hách và Chiêu Quốc đều vẫn có danh tiếng.
Dạy nửa năm mà đồ đệ đã có thể lợi hại như vậy, vậy Đông Kình thì sao?
Hơn nữa, năm đó Đại Hách và Chiêu Quốc vốn sắp gặp thiên tai, Đông Kình quốc sư đã suy tính đến, phái người đi sứ, giúp hai quốc gia tránh khỏi thiên tai, thoát khỏi đại nạn.
Chuyện này, kỳ thực rất nhiều dân chúng hai quốc gia cũng không biết.
Từ việc này có thể thấy, hoàng đế Đại Hách và Chiêu Quốc tư tâm rất nặng, che giấu như vậy, không biết là vì mục đích gì.
“Vương gia chẳng lẽ muốn tự mình đi tìm Đông Kình Hoàng cung?” An Niên đoán được ý định của Tiêu Lan Uyên.
“Bản vương không đi, những người khác cũng sẽ đi. Đông Kình không được rơi vào tay người khác, đặc biệt là Thần Di Giáo. Thần Di Giáo đã hơn hai mươi năm trước đã bắt đầu lên kế hoạch chuyện này, bọn họ muốn mượn Đông Kình kiến quốc, Bản vương tuyệt đối không cho phép.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT