Nhìn đại môn Sơn trang đã thấy rất hùng vĩ, kiến trúc như vậy, cho dù đặt ở Kinh thành cũng không hề kém, huống chi là ở trấn nhỏ này?
Phó Chiêu Ninh cũng có vài phần bội phục đối với trang chủ đã khuất. Có thể xây dựng được một Sơn trang như vậy ở đây, không chỉ khiến người ta ngưỡng mộ, mà danh tiếng còn tốt như vậy, chắc chắn không phải là chuyện dễ dàng, đã phải bỏ ra không ít công sức.
Trừng phu nhân đến cửa nhà mình, cả người đều phấn chấn tinh thần.
Phó Chiêu Ninh và Tiêu Lan Uyên xuống xe ngựa rồi đứng sang một bên chờ. Bà sau khi đến liền quay người đi giúp Phúc Vận Trường công chúa.
“Tới tới tới, A Phúc, đến nhà mình rồi, cuối cùng cũng có thể nghỉ ngơi rồi. Ta cho người dọn cho ngươi một gian phòng tốt nhất, để ngươi ngủ ngon. Thư Thư bội phục bội phục, dù sao ta đã rất nhiều năm không gặp được tiểu cô nương nào khiến ta yêu thích như ngươi.”
“Cám ơn Trừng cô cô, vậy ta xem như không còn là người ngoài nữa.”
“Đó là đương nhiên, nơi này sẽ là nhà của ngươi, đừng làm như người xa lạ. Lục Quả lát nữa sẽ nói rõ với hạ nhân, để họ hầu hạ ngươi thật tốt, có chuyện gì, thiếu thứ gì, ngươi cứ việc nói.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play