“Không biết vương phi bọn họ có thể chạy tới nơi này không, ít nhất cũng có thể tránh mưa.” Phương phu nhân nói, rồi nhìn thấy con gái đưa tay ra đón nước mưa, bà vội nói, “Hiện tại nước mưa mát, con đừng chạm vào!”
Phương Thi Tình rụt tay về, làm mặt quỷ.
“Con nhớ kỹ, con đến là để tiễn vương phi, đợi lát nữa những người khác nhìn thấy nàng đều sẽ tâm huyết dâng trào, tranh nhau muốn đi theo nàng.” Phương phu nhân lo lắng, lại dặn dò.
“Con biết rồi. Mẹ, mẹ lo lắng con đi theo như vậy sao? Con đi giúp Chiêu Ninh còn tốt hơn mà.”
“Không phải mẹ lo lắng như vậy, không cho con đi. Mẹ là lo lắng con đi sẽ kéo chân nàng. Con xem nàng làm việc gọn gàng nhanh nhẹn, lại có bản lĩnh, có thể bảo vệ tốt bản thân và còn chăm sóc được người khác, còn con thì sao?”
Phương phu nhân vỗ vỗ tay con gái, vừa yêu vừa giận, “Nếu là việc nhỏ, một ít nạn dân nhỏ, mẹ thực sự nguyện ý để con đi theo, học hỏi, nhìn xem, sau này gặp chuyện con cũng có thể tỉnh táo hơn một chút sẽ không luống cuống. Nhưng Trấn thành lần này cần an trí quá nhiều nạn dân, rất dễ dàng loạn lên.”
Nếu Phương Thi Tình đi, chỉ sợ chỉ làm loạn thêm, bà không muốn Phó Chiêu Ninh lúc cứu tế còn phải phí tâm sức chiếu cố con gái mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT