Đổng Hoán Chi bị tiếng thét chói tai của nàng làm cho tai đều đau nhức. Hắn kinh sợ nhìn Trần Hạo Băng, trước đây hắn hoàn toàn không nhận ra nàng lại là người như vậy.
"Ngươi cho rằng tiểu sư muội có được bản lĩnh như bây giờ, chỉ vì nàng gả cho Tuyển vương?"
"Chẳng lẽ không đúng sao? Nàng bất quá cũng chỉ dựa vào Tuyển vương, dựa vào cây to để hóng mát! Nếu không có Tuyển vương, lúc trước nàng bị Tiêu thế tử từ hôn thì đã không sống nổi, đâu còn có những chuyện sau này học y, bái sư vào Dược Minh?!"
Đổng Hoán Chi nhìn sâu vào nàng, lắc đầu thở dài. "Trên đời này đã không còn Tiêu thế tử."
Ngay cả Tiêu thế tử cũng không còn, còn không biết sao?
"Thôi, bây giờ ngươi đã là quận chúa, ta một giới bình dân, thật sự không giúp được gì. Như vậy, ta xin cáo từ." Đổng Hoán Chi không chần chừ nữa, xoay người rời đi.
"Hoán Chi!" Phía sau truyền đến tiếng gọi của Trần phu nhân, nhưng hắn không quay đầu lại. Ngay cả tiếng chén trà bị đập vỡ trên mặt đất sau lưng cũng không khiến hắn nhìn lại một lần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT