Trần phu nhân nắm lấy cổ tay nàng.
“Ngươi có biết hay không, Hoàng gia vô tình.”
“Mẹ!” Trần Hạo Băng cắt lời nàng, “Trên người con cũng chảy dòng máu hoàng gia, cha con là Quỳnh vương. Lúc trước mẹ đi cùng với người thì biết thân phận của người, khi đó mẹ không ngại, bây giờ vì sao lại bài xích như vậy?”
Trần phu nhân cắn cắn răng, “Đó là vì lúc trước con không biết người đáng tin cậy đến vậy!”
“Mẹ có lẽ đã hiểu lầm cha, hôm nay người cũng đã giải thích với con rồi. Được rồi, mẹ, những chuyện này chờ về nhà chúng ta từ từ nói, với việc con đã là quận chúa, cha con là Quỳnh vương, chúng ta không thể ở nhờ nhà Đổng thúc nữa, đêm nay là phải đi rồi.”
Nếu không, đem cha nàng gửi ở đâu?
Nàng nhìn bốn phía, “Đổng thúc còn chưa về chứ? Mẹ, hắn chắc chắn là tránh chúng ta, chắc chắn là vì Phó Chiêu Ninh tố cáo, nhường Quý Lão ép Đổng thúc, không cho Đổng thúc giúp chúng ta nữa. Cho nên, chúng ta còn ở lại đây làm gì? Tự rước lấy nhục sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play