“Phó Chiêu Ninh nhìn thấy cha mẹ của nàng, nhất định sẽ như chim non về tổ, hết lòng vì cha mẹ. Điểm này ta so với ai khác đều rõ ràng. Trước kia nàng đuổi theo ta, cũng không ít lần lộ ra vẻ đáng thương vì không có cha mẹ, vẫn luôn nhớ cha mẹ của nàng.” Tiêu Viêm Cảnh nghĩ đến dáng vẻ Phó Chiêu Ninh nói về cha mẹ trước kia, nhíu mày. “Ngược lại nếu nàng biết cha mẹ trở về, vậy khẳng định sẽ dốc hết hiếu kính. Vậy trước hết phải giải quyết vấn đề, chính là oán thù cũ giữa cha mẹ nàng và Tiêu Lan Uyên. Tiêu Lan Uyên không phải vì tình cảm với nàng mà thôi sao? Đó là xem hắn có thể xóa bỏ mối thù này hay không!” Tiêu Viêm Cảnh cảm thấy, đối với Tiêu Lan Uyên mà nói, đây là một việc rất khó hoàn thành. Hận người ta vài chục năm, cố gắng tìm người ta vài chục năm, vì sao chỉ vì một người nữ nhân, là có thể xóa sạch tất cả những thứ này?
“Một người nữ nhân mà thôi.” Tiêu thân vương cũng nghĩ như vậy. Phó Chiêu Ninh mặc dù mỹ mạo vô song, vẫn là thần y, nhưng Tiêu Lan Uyên lại là người nắm giữ Long Ảnh Vệ, thật sự chỉ vì một người nữ nhân mà quên mối thù đầu độc sao?
“Phó Chiêu Ninh nhất định sẽ tìm mọi cách để cha mẹ nàng tha thứ cho Phó Lâm thị. Nàng khẳng định là muốn người một nhà có thể tương thân tương ái. Ta hiểu rõ người nữ nhân kia, đầu óc của nàng đơn giản như vậy, ngây thơ cực kỳ. Chúng ta cho bọn họ thêm chút cản trở, để nàng không thành công được.” Tiêu thân vương liếc nhìn hắn một cái.
“Ngươi hiểu rõ?” Lời này, ngay cả lão tử cố chấp này cũng không tin. Tiêu Viêm Cảnh trệ lại. Hắn nhớ tới, mình hiểu rõ tựa như là Phó Chiêu Ninh ngày trước quấn lấy hắn.
“Đều là bởi vì Lý Chỉ Dao.” Hắn cắn răng nghiến lợi. Hiện tại hắn cơ bản đều là giận lây sang Lý Chỉ Dao. Trước kia nếu không phải bởi vì Lý Chỉ Dao, Phó Chiêu Ninh đã ngồi trên đỉnh kiệu hoa mang về Tiêu Thân Vương phủ. Phó Chiêu Ninh chính là thê tử của hắn. Tất cả là do Lý Chỉ Dao, ban đầu trên đường cái đã phá hỏng việc hôn nhân của bọn họ, làm cho Phó Chiêu Ninh từ hôn tại chỗ, lập tức liền đầu nhập vào vòng tay của Tiêu Lan Uyên.
“Ngược lại, ngươi trước hết phái người đi nhìn chằm chằm chuyện này. Đúng, bằng không ngươi giúp nàng một tay, đi trong lao nói cho Phó Chiêu Ninh biết tin tức này. Nàng không phải vẫn còn trong lao sao? Ngươi tự mình đi gặp nàng, nói với nàng cha mẹ của nàng đã đến, nàng khẳng định sẽ lập tức đi theo ngươi.” Tiêu thân vương bày mưu đồ, “Ngươi nói thời điểm gọi người ra, đừng để Tiêu Lan Uyên nghe được. Phó Chiêu Ninh khẳng định không dám lập tức để Tiêu Lan Uyên biết cha mẹ nàng đã về Kinh thành. Xong việc, nàng muốn rời khỏi đại lao thì phải viện cớ để lừa Tiêu Lan Uyên.” Hắn vỗ vỗ bả vai Tiêu Viêm Cảnh, “Đến lúc đó ngươi hành sự tùy theo hoàn cảnh, đó là cơ hội tốt để tạo ra hiềm khích cho phu thê bọn họ.” Chính xác có thể làm cho Tiêu Lan Uyên hiểu lầm Phó Chiêu Ninh.
“Phụ thân nói đúng, ta cũng nên đi.” Tiêu Viêm Cảnh lập tức đi đến đại lao, sai ngục tốt đi gọi Phó Chiêu Ninh ra ngoài. Mà hắn đã có mặt ở phòng ngoài lao, lấy bảo đảm Tiêu Lan Uyên thấy được hắn. Bất quá, nhìn thấy căn nhà tù này đã được thu dọn và bố trí, Tiêu Viêm Cảnh còn tưởng rằng mình đi nhầm chỗ. Nếu không phải những nhà tù xung quanh vẫn như cũ, hắn đều muốn nghi ngờ, Phó Chiêu Ninh và Tiêu Lan Uyên cái nơi này là khách sạn gì đó. Nhà nào đại lao lại bố trí được ấm áp như vậy!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT