Mặc Chiêm Thanh và Hạng Vũ Trạch cũng vội vàng rút lui. Không ai muốn nán lại thêm một khắc nào nữa. So với họ, chỉ có Vu Nhã là tâm trạng thoải mái nhất, phong thái tao nhã hơn lúc đến vài phần.
Chưa đầy vài phút sau khi mọi người rời đi, một chiếc áo choàng đỏ rực rỡ xuất hiện. Mái tóc dài như gai nhím vô cùng nổi bật, Hạng Cuồng vác cây Ngũ Sắc Giao Đầu côn trên vai, đắc ý phá không lao đến.
"Cuồng huynh hôm nay đánh được sảng khoái không?" Lục Tiểu Thiên cười nói.
"Cũng tạm," Hạng Cuồng liếc mắt, khịt mũi nói,"Lôi pháp của tên tiểu tử Tiêu Kình Lôi này mạnh hơn Mang Hắc Than một chút, đã lâu rồi ta không được thoải mái chiến đấu như vậy." Con ngươi Hạng Cuồng đảo một vòng, hừ hừ một tiếng nói.
"Nhưng động cơ của tiểu tử ngươi cũng không đơn thuần, ta giúp ngươi đánh đuổi Tiêu Kình Lôi, ngươi thế nào cũng phải biểu thị một chút gì chứ. Bằng không, lần sau gặp loại chuyện như vậy, ta sẽ mắt nhắm mắt mở, coi như không thấy."
Hạng Cuồng tuy hành sự có vẻ luôn làm theo ý bản thân, điên điên khùng khùng, nhưng trong lòng lại không hồ đồ. Lục Tiểu Thiên lấy ra một vò lớn Liệt Hầu tửu lớn ném về phía Hạng Cuồng.
Hạng Cuồng mở vò rượu ra, một mùi rượu nồng đậm và cuồng bạo xộc thẳng vào mũi. Hạng Cuồng ực ực uống liền mấy hớp, chỉ cảm thấy một luồng tửu lực mạnh mẽ bùng nổ trong cổ họng, khiến y có cảm giác bứt rứt khó tả.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT