"Cái này. . ." Mang Tiêu gia chủ nhất thời có chút tiến thoái lưỡng nan. Lục Tiểu Thiên vốn ít khi tiết lộ trình độ luyện đan của bản thân ra ngoài. Nếu mình nói ra, e rằng sẽ khiến cho đối phương không vui. Nhưng lỡ tên Hạng cuồng này thật sự động thủ thì, hắn ta cũng chỉ có thể chịu đòn. Không còn cách nào khác, dù thế nào cũng không thể để một Luyện Đan đại tông sư, đi đấu pháp với một đại tu sĩ được.
Nghĩ đến đây, Mang Tiêu gia chủ vội vàng cất tiếng can ngăn nói với Hạng Cuồng rằng, kẻ trước mặt chính là Đông Phương tiên sinh, một vị Luyện Đan tông sư.
Khi Hạng Cuồng nghe danh đối phương là Luyện Đan đại tông sư, tuy có chút ngẩn người, nhưng cũng không quá để tâm. Trong suy nghĩ của Hạng Cuồng, cho dù là Luyện Đan tông sư, cũng chẳng giúp ích gì cho y. Còn việc các thế lực coi trọng Luyện Đan tông sư như thế nào, thì liên quan gì đến y? Hạng Cuồng y lại chẳng cần Kết Anh đan, cũng chẳng cần mấy thứ lặt vặt loạn thất bát tao khác.
Hạng Cuồng còn chưa kịp lên tiếng mặc kệ, thì Lục Tiểu Thiên đã không lạnh không nhạt nói.
"Huynh đài là đại tu sĩ, ta chỉ là Nguyên Anh sơ kỳ. Nếu huynh đài dùng thực lực đại tu sĩ để đối phó với ta, tự nhiên ta không phải là đối thủ của huynh đài."
Lục Tiểu Thiên âm thầm truyền âm cho Mang Tiêu gia chủ , tỏ ý đối phương không cần lo lắng.
"Ha ha, nghe giọng điệu của ngươi, ý là nếu ta chỉ sử dụng thực lực Nguyên Anh sơ kỳ, ngươi sẽ là đối thủ của ta?" Hạng Cuồng nghe vậy thì cười lên vui vẻ nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play