"Mặc kệ kết quả sự tình ra sao, ta đều ghi nhớ phần ân tình này của Mang Tiêu gia chủ." Đối phương đang biểu lộ công lao, Lục Tiểu Thiên khẽ mỉm cười nói.
Mang Tiêu gia chủ này cũng là người có thực lực, có địa vị, tự nhiên không có khả năng giúp hắn không công.
"Đông Phương tiên sinh khách khí rồi." Mang Tiêu gia chủ ha ha cười lớn.
Trong lòng thầm nghĩ tuy là không thể trực tiếp thu vị Luyện Đan đại tông sư này vào dưới trướng, nhưng sớm xây dựng mối quan hệ giữa đôi bên, cũng đã cực kì không tồi. Chí ít về sau với việc cung cấp cao giai đan dược, trước khi phần ân tình này dùng hết, sẽ không hề có vấn đề. Hiện tại Mang Tiêu gia chủ y không sợ Lục Tiểu Thiên đưa ra yêu cầu, mà chỉ sợ bộ dạng tránh xa người ngoài ngàn dặm của đối phương.
Hướng Bắc Hạng Đô, vượt qua mấy dải núi rừng rậm rạp cùng vài hồ nước sông suối, cách đó mấy ngàn dặm, một vùng sa mạc hoang vu, cát bụi bay mù mịt, một con sông nhỏ chỉ sâu vài thước uốn lượn như linh xà trên mặt đất.
Mặt trời đỏ rực rỡ lặn về phía Tây, tiếng sói tru vang vọng bi thương, thỉnh thoảng có vài nhà dân nhóm lửa, cột khói bay thẳng lên bầu trời. Chính là cảnh tượng sa mạc mênh mông, khói bếp thẳng tắp, sông dài lấp lánh ánh trăng tròn.
Cuối cùng hai người dừng bước trước một khu cồn cát mênh mông. Lục Tiểu Thiên đứng trên cao nhìn xuống, nhìn về phía xa xa, chỉ thấy trước mắt là những đồi cát nhấp nhô, trong đó có hai ngọn cao nhất đứng sừng sững hai bên. Trong Thổ linh khí dày nặng, ẩn hiện một cánh cổng đi thông đến một bí cảnh khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play